Trang tin từ LHSVN.com.vn

Trang tin từ LHSVN.com.vn
CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI LHSVN.com.vn.

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2011

CHIẾN TRANH và HÒA BÌNH




Vô vàn lần xin lỗi đại văn hào L.Tônxtôi, vì buộc phải mượn tựa đề nổi tiếng của ông để viết về những xúc cảm phức tạp trong tôi bây giờ.
Xin hãy thử đặt mình vào vị trí của tôi và tưởng tượng, trong một chiều đẹp nắng Tháng Năm, nắm tay chồng con dạo chơi trên một bờ biển vắng thanh bình, thì được báo tin, trước cửa nhà mình tìm thấy một quả tên lửa máy bay, dài hơn một mét, to hơn bắp chuối...
Quả tên lửa nằm ngủ yên dưới móng nhà hàng xóm ấy đã gần nửa thế kỷ. Đó là căn nhà của nguyên Chỉ huy trưởng trận địa pháo cao xạ Đầm Sen, người đã từng bắn rơi máy bay B52 trong những ngày tháng oanh liệt năm nào. Nếu căn nhà không bị dỡ bỏ, đào móng sâu để chuẩn bị xây nhà cao tầng, thì quả tên lửa sẽ còn nằm đó chưa biết bao nhiêu lâu nữa.

20 năm trước, dưới lòng đất ngôi nhà của bà nội tôi giữa phố Triệu Việt Vương cũng đã tìm thấy một quả bom tấn chưa nổ. Tôi nhớ được báo tin này khi đang học ở Mát-xcơ-va và cũng nhớ cảm giác thật khó tả khi biết rằng cả tuổi thơ của mình đã sống trên bom đạn, theo đúng nghĩa đen.

Và giờ đây, tuổi thơ của các con tôi cũng đã trôi qua trên mảnh đất liền kề với bom đạn.

Vậy mà, sẽ còn bao nhiêu bom đạn ngay giữa lòng đất Thủ đô, bao nhiêu bom mìn chưa nổ trong lòng đất trên khắp Việt Nam yêu dấu này, còn biết bao nhiêu hiểm họa đe dọa những đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong hòa bình?!

Tôi thấy mình tức giận, nước mắt ứa ra và căm ghét chiến tranh, như không thể căm ghét điều gì hơn thế.

Chiến tranh, khủng bố, giết người, bạo lực... người ta tranh giành nhau đủ thứ trên đời. Nhỏ là tranh nhau gái đẹp, rồi chức vị, những mối lợi có thể tính thành bạc triệu, bạc tỷ. Lớn hơn, người ta tranh giành nhau đất đai, tranh giành ảnh hưởng, tranh giành nguồn năng lượng, tranh giành và chém giết lẫn nhau.

Cũng là con người, có những người cả đời chỉ biết yêu thương, có những người cả đời chỉ ôm thù hận.

Thậm chí cùng là yêu thương, có người làm tất cả để người mình yêu được hạnh phúc. Có người làm tất cả, từ quấy nhiễu, đe dọa, giết chết người mình yêu, để cảm thấy thỏa mãn.

Người ta bảo nếu không có chiến tranh làm sao hiểu hết ý nghĩa của hòa bình. Nếu không có đau khổ, làm sao cảm nhận được hạnh phúc... Sự ngụy biện ấy sẽ tiếp tục đưa loài người đi tới đâu, sẽ hủy diệt loài người, trước khi kịp hiểu ra giá trị thực của cuộc sống.

Có lẽ, đã đến lúc, mỗi ngày được sống, mỗi người được sống, nên cố làm một điều gì đó, cho dù thật nhỏ bé, cho cái chung, để gìn giữ cuộc sống trên trái đất này...

...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã xem bài viết này. Hãy để lại ý kiến hoặc chia sẻ của bạn cùng tác giả nhé. Nhớ để lại tên để LHSVN còn cảm ơn bạn.