Trang tin từ LHSVN.com.vn

Trang tin từ LHSVN.com.vn
CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI LHSVN.com.vn.

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2011


Chán món Lưỡi bò Trung Quốc, Bí mời cả nhà mình tí tình cho vui nha.
Bài viết này Bí tặng em M.A.
...

Quay lưng lại phía tôi, em khẽ nói:” Em ghét cái barrier, tất tần tật các loại barrier”. Nói rồi em cười, vẻ vô tư.



Tôi muốn nói với em rằng thứ tôi ghét lúc này chính là nụ cười cố gắng tỏ ra vô tâm của em, nhưng vẫn đáp lời em, rằng người ta sinh ra cái barrier là để giúp đời này duy trì một thứ trật tự tương đối và cũng đầy khiên cưỡng.

Em nghiêng đầu lắng nghe chăm chú, lại mỉm cười với tôi, rồi nói:” Thì đúng vậy, nhưng chính vì thế mà em ghét chúng. Chúng khiến em liên tưởng tới sự ngăn chặn, cấm đoán thậm chí triệt tiêu luôn bản năng con người trong những tình huống cụ thể nào đó”.
Em dài dòng diễn giải cho tôi nghe về cái thông điệp “stop” đầy tính đe dọa mà những cành tre cong cong hay những cái cần sắt nặng nề thông qua đường thị giác truyền tải lên khối óc rồi vòng xuống trái tim mỗi con người.

Rồi cánh cửa phòng tôi đóng lại sau nụ cười của em.

Còn lại một mình, tôi tự hỏi tại sao em thích nói những điều vớ vẩn như thế với tôi? Em có hiểu không nhỉ, rằng tôi chẳng vì lý do gì mà phải băn khoăn liệu có tồn tại hay không trên cõi đời này những cành tre cong cong hay những thanh sắt trơ lỳ cản đường những kẻ đang cố tình vượt qua một thứ chuẩn mực mong manh nào đó. Tôi không biết cái gì đang diễn ra trong suy nghĩ của em, chỉ biết rằng em thường quay lưng cùng với sự lấp lửng khó chịu này, mặc kệ tôi thầm mỉa mai cái điên rồ nửa già nua nửa con nít, nửa hướng thiện nửa sẵn sàng nhúng chàm của em.

Với tôi lúc này, một chút tình khiến cho cuộc sống đầy áp lực trở nên thi vị. Nó làm cho quãng thời gian đeo nặng gông cùm tính toán sắp đặt của tôi nhẹ nhàng hơn. Tôi luôn biết rằng những khoảnh khắc này rồi cũng sẽ qua đi, bởi tôi hài lòng với thành quả cuộc đời hiện hữu của tôi. Em cũng sẽ quay về với những gì đang là của em, nhẹ nhàng không ràng buộc. Lẽ ra em phải cảm ơn tôi mới phải vì tôi chưa từng muốn trở thành bất cứ thứ rào cản tình ái dây mơ rễ má nào níu giữ chân em hay bất kỳ người phụ nữ nào khác.

Có cách nào làm cho em hiểu được rằng tôi chỉ là một thanh nam châm vô tình với vẻ ngoài im lìm bí hiểm. Thanh nam châm ấy nhiều khi còn không phân biệt nổi sự khác nhau của những vụn sắt quanh mình. Tôi chưa từng đưa tay đẩy bất cứ một vụn sắt nào ra khỏi cơ thể mình. Tôi để mặc cho chúng, hết vòng ngoài rồi vòng trong, đến thời điểm nào đó tự đuối sức mà rời khỏi tôi trong lặng lẽ. Em tỏ ra không hiểu làm gì, ngoan cố nửa vời về một thứ rào cản nhân văn vô cùng lẩn thẩn làm gì, dợm bước chân bỏ tôi ra đi trước khi tôi kịp tỏ ra hờ hững làm gì, vì chỉ một lần siêu lòng em quay mặt lại phía tôi và bước chân sang bên kia rào cản cũng đã quá đủ để em trở thành một trong số những vụn sắt quanh tôi.

Tôi thực sự muốn tiêu diệt cái cảm giác mà em gây ra cho tôi khi cứ cố chứng tỏ rằng mình đang chênh vênh trên chiếc barrier do chính em tạo nên. Em ngoan cố và ngu ngốc hơn tôi tưởng rất nhiều, không hề biết rằng giá trị của những vụn sắt đối với một thanh nam châm chính là sự dấn thân tuyệt đối cho những khoảnh khắc đam mê đến cạn kiệt nguồn sinh lực chứ không phải là hình ảnh những cành tre cong cong hay những thanh chắn nặng nề nhiều giá trị đạo đức nhân văn nửa vời, mỗi lần hất lên rồi hạ xuống lại làm mất đi một phần cảm hứng của những gã đàn ông trung niên đã quá dư thừa lý thuyết sống như tôi. Lòng tôi đã không còn chỗ cho bất cứ một điều gì mang màu sắc lãng mạn như thế đến từ em.

Tôi muốn em phải trở thành lớp vụn sắt trong cùng gắn chặt vào tôi, rồi sau đó lại tự mình lặng lẽ tìm cách rời xa tôi như tất cả những người đàn bà khác, tuyệt nhiên không ngoại lệ. Tôi vốn là như thế. Chỉ mình em cố tình không hiểu điều đó, vẫn cố kiếm tìm để vẽ nên cho tôi và cả cho em một cái gì lung linh hơn thế.

Vụn Sắt đáng yêu của tôi, em có hiểu không nhỉ, lâu lắm rồi, giữa những trắng đen thật giả lẫn lộn, tôi không còn đủ khả năng để cảm nhận bảy sắc cầu vồng, cho dù thỉnh thoảng nó vẫn hiển hiện giữa bầu trời sau những cơn mưa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã xem bài viết này. Hãy để lại ý kiến hoặc chia sẻ của bạn cùng tác giả nhé. Nhớ để lại tên để LHSVN còn cảm ơn bạn.