Trang tin từ LHSVN.com.vn

Trang tin từ LHSVN.com.vn
CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI LHSVN.com.vn.

Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

KIẾP BỤI ĐỜI NGƯỜI 3: LANG THANG


Đã hơn 20 năm kể từ khi tôi rời trường đại học, bước vào “kiếp phôi pha”, đi không biết bao chặng đường, qua bao miền đất lạ, gặp được mấy người thâm giao, chỉ còn nhớ là đã dùng hết bốn cuốn hộ chiếu đầy kín dấu thị thực và giờ là cuốn thứ năm. Những ngày đầu tôi đi dọc ngang Châu Âu bằng xe lửa. Và lúc trước trường tôi học cũng ngay sát sân ga. Nên đến giờ tôi vẫn còn đôi khi giật mình như nghe thấy tiếng còi tàu đâu đó vọng về.

Năm 90 sang Thụy Sĩ, tôi đã chuẩn bị rất kỹ cho chuyến đi đầu tiên sang nước tư bản tươi đẹp, bản đồ đi đường, bản đồ nơi đến…, va-ly đầy hơn nửa là mì ăn liền, “tàu ngầm” - kỹ thuật đun sôi nhanh hiện đại của Nga, và hai trăm đô la quý giá luôn sát tim. Thế mà tôi bị nhịn đói gần 2 ngày trên tàu, vì nhầm giờ, cứ tưởng là sáng nay đi chiều tới, bụng cồn cào cả đêm mà tàu vẫn chưa tới, nhìn lại vé tàu thì té ra cũng giờ đó nhưng hôm sau tàu mới tới. Quê quá.

Đến ngày gần rời Thụy sĩ thì bức tường Berlin đổ, hai nước Đức thành một, không còn nước Đức XHCN nữa, tôi không thể đi về đường cũ qua Đông Đức. Đành vòng vèo qua Áo, vào Hung, qua Nam Tư… Tàu đi qua nhiều cánh đồng xanh rì bát ngát, đôi lúc nhìn thấy xa xa những túm dân ngựa xe tụ họp trên đồng cỏ, lúc chiều hôm, bên lửa bập bùng, nghĩ mình chắc có chút máu Dzigan.

Quả vậy, cuối 91, ngậm ngùi sau 1 năm tu nghiệp buôn bán ở Ba Lan, tranh thủ đi lại Trieste (Ý ) làm khoa học, quay về nước tôi lại ngược xuôi các miền đất phía Bắc, vượt các dòng sông biên giới, qua những cánh rừng non xanh, hay nẻo đường mờ bụi đất đỏ, vào sâu Trung Quốc, lang bạt kỳ hồ với dân buôn lậu, kết bạn với khách giang hồ thập phương,... lúc thuyền nan, lúc xe thồ, rồi có hôm ngả mình trong ngôi nhà vạn sao…

Chúng ta ai cũng có những giấc mơ về tương lai. Và lúc bé có nhiều mơ ước đẹp. Rồi thời gian qua đi. Lo toan với bao công việc hàng ngày, với yêu thương với giận hờn, dường như ta cứ đi mãi vào cõi xa xăm. Cho đến khi một ngã rẽ xuất hiện, như tiếng kêu gọi thức tỉnh vang lên trong ta.

Có thể dù vẫn đang cố gắng dần từng bước biến ước mơ thành hiện thực, nhưng ta lại như đang lạc vào miền đất lạ, lòng chợt hỏi, sao tôi lại đến chốn này?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cảm ơn bạn đã xem bài viết này. Hãy để lại ý kiến hoặc chia sẻ của bạn cùng tác giả nhé. Nhớ để lại tên để LHSVN còn cảm ơn bạn.